Chén em Nene Yoshitaka đang buồn tủi vì bị bồ cắm sừng.
Dưới ánh đèn neon hắt ra từ quán izakaya quen thuộc, Nene Yoshitaka, với đôi mắt buồn rười rượi và mái tóc xõa ngang vai, khẽ nâng chén sake. Hương vị cay nồng không thể xoa dịu trái tim đang tan nát của cô. Mối tình đầu tan vỡ đã để lại một khoảng trống lớn trong lòng Nene, khiến cô chìm đắm trong nỗi nhớ và sự cô đơn. Mỗi góc phố, mỗi bản nhạc đều gợi nhắc về người cũ, về những kỷ niệm đã qua.
Một đêm mưa tầm tã, khi nỗi buồn dâng lên đến đỉnh điểm, Nene mở điện thoại, lướt qua danh bạ. Ánh mắt cô dừng lại ở cái tên Kenji, một người bạn cũ từng tỏ tình với cô nhưng bị từ chối. Nene do dự một lát, rồi nhấn gọi. Giọng Kenji ấm áp vang lên, hỏi han cô ân cần. Cuộc trò chuyện kéo dài đến tận khuya, và Nene cảm thấy một chút nhẹ nhõm.
Những ngày sau đó, Nene và Kenji thường xuyên gặp gỡ. Anh luôn ở đó, lắng nghe cô tâm sự về nỗi đau thất tình, về những suy nghĩ mông lung. Kenji không ép buộc hay đòi hỏi bất cứ điều gì, chỉ im lặng ở bên cạnh, mang đến cho Nene sự bình yên mà cô đang rất cần. Dần dần, những buổi gặp gỡ trở nên thân mật hơn. Những cái chạm tay vô tình, những ánh mắt nhìn nhau lâu hơn một chút, đều chất chứa sự mập mờ. Nene biết cô đang tìm kiếm sự an ủi, một cách để lấp đầy khoảng trống trong lòng, và Kenji dường như là lựa chọn duy nhất lúc này.
Nụ cười bắt đầu trở lại trên môi Nene, nhưng đó là một nụ cười pha lẫn chút bối rối. Cô cảm thấy một sự gắn kết với Kenji, nhưng đồng thời cũng tự hỏi liệu mình có đang lợi dụng lòng tốt của anh để xoa dịu nỗi đau của bản thân. Mối quan hệ này, dù mang lại cho Nene sự an ủi tạm thời, lại chất chứa một sự phức tạp, một câu hỏi lớn về cảm xúc thật sự của cô. Liệu Kenji có thể giúp Nene quên đi người cũ, hay chỉ là một trạm dừng chân tạm thời trên hành trình tìm lại chính mình?